Bí mật của những gắn bó thời thơ ấu.
Hôm Tết về, mình có dắt theo Bơ đi gội đầu gần nhà. Thấy Bơ ngồi kiên nhẫn đợi thay vì đòi bám mẹ đang nằm lim dim tận hưởng, chị gội đầu bảo: “bé em ngoan nhỉ, ngồi yên đợi mà không đòi mẹ”.
Mình cười “vâng, con biết là gội xong mẹ sẽ quay lại đó ạ”, trong đầu chợt lướt qua thời gian khi con hơn 1 tuổi, là lúc mình đang băn khoăn chuyện người ta vẫn nói “ở với mẹ nhiều thì con bám hơi mẹ, không làm được gì”. Cũng khi đó mình may mắn hiểu được rằng “con càng được gắn bó với bố mẹ thời thơ ấu, sẽ càng tự tin, tự lập khi bước ra ngoài”. Mà trước hết là ở giai đoạn mầm non này, con không khóc đòi khi biết mẹ cần ra ngoài, cũng không cố bám mẹ, đòi mẹ bế bồng khi mẹ đang xử lý công việc nào đó. Bởi khi được gắn bó an toàn, khi đó cảm xúc của con được thoả mãn, con biết mình quan trọng với bố mẹ, con biết bố mẹ sẽ quay lại với con ngay khi có thể. Giống như là, dù con làm gì, ở đâu, vẫn có bố mẹ dõi theo và đồng hành.
Hiểu và tin như thế, mình đã bỏ qua suy nghĩ, lo lắng chuyện “bên con nhiều quá” mà dành thời gian chất lượng bên con, cùng con chơi, khám phá, đọc sách... Thực sự chú tâm vào con. Để đến giờ mình lâng lâng tự hào khi con có thể tự tin bày tỏ yêu cầu ở nơi công cộng, có thể tự chơi khi bố mẹ bận, và yên tâm ở nhà thay vì khóc đòi khi bố mẹ ra ngoài.
Mình mới đọc lại phần này trong cuốn “Kỷ luật mềm trong gia đình” và khi quan sát xung quanh mình thấy rất đúng:
“Với những em bé luôn đòi sở hữu bố mẹ bất kể lúc nào thì có thể trong những khoảng thời gian bên con, bố mẹ chưa hoàn toàn chú tâm nên con chưa thực sự cảm thấy thoả mãn, hoặc về mặt cảm xúc bé vẫn chưa thực sự tự tin để tách rời bố mẹ, hoặc vì bố mẹ chưa có những quy tắc rõ ràng để giúp con hiểu đâu là ranh giới con cần tôn trọng quyền riêng tư của bố mẹ.”
Có một thí nghiệm khiến mình chú ý khi học về xây dựng gắn kết với con tên là “Still face Experiment” từ những năm 1970 của Giáo sư Ed Tronick - Giáo sư tâm lý học tại đại học Masachusetts Boston.
Theo đó, khi người mẹ chú tâm trò chuyện, cười đùa với trẻ, trẻ tỏ vẻ thích thú, vui cười, vỗ tay. Nhưng khi người mẹ nhìn bé bằng vẻ mặt vô hồn, không đáp lại các cử chỉ của con thì em bé dừng lại, tỏ vẻ như không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hét lên, ưỡn lưng để thu hút sự chú ý của mẹ. Bạn có thể tìm kiếm trên YouTube với từ khoá “Stila face experiment”, hoặc xem video có sẵn phụ đề tiếng Việt ở bài đăng của bác sĩ Anh Nguyễn
https://fb.watch/iyz2NA-1z9/
Nên là hãy cứ ôm ấp, yêu thương, thủ thỉ với con thật nhiều ngay từ nhỏ bố mẹ nhé! Đó là hành trang để con sẵn sàng tự tin bước ra thế giới bao la ngoài kia.
(Vì sự đa dạng trong hoàn cảnh, mình nghĩ “bố mẹ” ở đây không hẳn là người con gọi là bố mẹ, mà có thể là người chăm sóc, nuôi dưỡng con từ lúc lọt lòng.)
----------------------------
Bạn đang có tâm sự?
Bạn đang gặp khó khăn khi bên con?
Hay bạn có câu chuyện muốn kể với mình?
Hãy nhắn cho mình nhé! Mình không phải chuyên gia để khuyên bạn nên làm gì, mình chỉ là một người mẹ có thể lắng nghe bạn không phán xét đúng sai!
ĐỒNG HÀNH CÙNG NHÀ BƠ
Fanpage: https://www.facebook.com/Chuyennhabo124/
Blog: https://chuyennhabo.blogspot.com/
FB cá nhân của mình: https://www.facebook.com/nguyen.huyenmb/
Nhận xét
Đăng nhận xét