Bơ đi qua cửa hàng tiện lợi và tỏ ý muốn mua bim bim.
- Mẹ ơi vào đây đi
- Vào đây làm gì Bơ? (Mẹ biết con đang thích mấy món đồ trong cửa hàng nhưng vẫn hỏi để xác nhận lại nhu cầu của con. Cũng là để con học cách bày tỏ nhu cầu.)
- Vào để xem rồi lấy đồ, lấy bim bim
- Bơ biết đây là cửa hàng gì không, và làm sao để lấy được đồ nhỉ?
- Thì phải có tiền
- Ừ đúng rồi, đây là cửa hàng tiện lợi bán đồ cho mọi người, và mình cần có tiền để mua đồ. Vậy sao Bơ lại muốn vào đây vậy?
- Để Bơ xem để Bơ lấy đồ
- Vậy mẹ sẽ đứng ngoài đợi Bơ nhé!
- Không mẹ vào với Bơ
…*đi vào cửa hàng*
- Mẹ ơi Bơ thích cái này này
- Thế à? (Đây là câu thường hỏi của mình để xác nhận lại mong muốn, nhu cầu của con. Vừa để cho con thấy mình lắng nghe con, vừa là để làm dịu đi nhu cầu nhất thời của con. Nếu lúc này ngay lập tức mình khăng khăng “thích gì mà thích”, “mẹ không mua đâu, đi về”.... thì gần như chắc chắn con cũng sẽ đáp lại bằng cách căng thẳng và đòi mua bằng được món đồ.)
- Mẹ mua cái này đi, Bơ thích cái này
- Mẹ sẽ không mua cái này bây giờ đâu Bơ ạ. Để cho con biết rằng mẹ sẽ không mua lúc này, có thể sẽ mua vào lúc khác. Lúc này giọng mình có phần hơi mất kiên nhẫn chút vì sợ con đòi hỏi, nhưng rồi rất nhanh lấy lại bình tĩnh hỏi tiếp:
- Sao Bơ lại biết Bơ thích cái này vậy?
…*im lặng*
- Có phải vì Bơ thấy nó nhìn hấp dẫn lắm đúng không?
- Đúng rồi.
- Ừ, thế nhỡ ăn vào nó cay, đắng, hoặc không phải cái Bơ thích thì sao?
- Thì Bơ ăn thử thôi
- OK vậy khi nào cần mua cái này mẹ sẽ để Bơ chọn nhé. (“Khi nào cần” vì vẫn sẽ có lúc mình mua cho con, mình không chủ trương cấm con hẳn đồ ăn vặt vì chỉ khiến con thêm thèm mà thôi. Thay vào đó mình hướng đến gợi ý và tin tưởng việc con biết lựa chọn khi nào nên ăn hay có thể ăn. “Khi cần” chứ không phải “để mai mua”, “hôm sau mua” vì con sẽ rất nhớ và đòi mua vào lần tới.)
Vậy là vui vẻ ra về, sau rất nhiều lần cùng con đi qua các cửa hàng, nhìn ngắm trò chuyện đến khi con tự động rời đi thì mình thấy thực ra không hẳn con đòi hỏi mà chỉ là con đang lớn, con đang tò mò thôi. Lúc này cần nhất là sự kiên nhẫn và nhất quán của bố mẹ:
- Kiên nhẫn để lắng nghe và cùng con tìm hiểu về nhu cầu của con. Nếu người lớn ngay lập tức từ chối sẽ càng khiến con muốn có được món đồ. Hoặc hứa hẹn thì con cũng sẽ ghi nhớ để tiếp tục nhu cầu vào lần tới, trong khi người lớn chỉ coi đó là câu nói vui để từ chối con. Và mình thấy “ngày mai” hay “hôm nay” cũng không có gì khác nhau nếu chỉ để từ chối con tạm thời.
- Nhất quán để con hiểu về tình huống và cách bố mẹ phản hồi, nếu chỉ vì con khóc đòi, ăn vạ mà mẹ đồng ý mua thì rất nhiều khả năng lần sau, lần sau nữa con vẫn sẽ tiếp tục “khóc đòi” để được như ý.
Bên con mỗi ngày luôn có rất nhiều tình huống ngỡ là “khó chiều”, nhưng thay vì suy nghĩ “con lại mè nheo rồi”, “con lại đòi hỏi rồi”, “con suốt ngày...”, mình nghĩ “con đang lớn”, con đang khám phá và tò mò với thế giới. Hiểu được điều đó giúp mình làm mẹ bình tĩnh và kiên nhẫn hơn với con.
----------------------------
Bạn đang có tâm sự?
Bạn đang gặp khó khăn khi bên con?
Hay bạn có câu chuyện muốn kể với mình?
Hãy nhắn cho mình nhé! Mình không phải chuyên gia để khuyên bạn nên làm gì, mình chỉ là một người mẹ có thể lắng nghe bạn không phán xét đúng sai!
ĐỒNG HÀNH CÙNG NHÀ BƠ
Fanpage: https://www.facebook.com/Chuyennhabo124/
Blog: https://chuyennhabo.blogspot.com/
FB cá nhân của mình: https://www.facebook.com/nguyen.huyenmb/
Nhận xét
Đăng nhận xét