Không dạy con dựa trên nỗi sợ thì dựa trên điều gì?
Phương pháp nào tốt nhất để nuôi dạy con?
Hôm qua đăng bài “Xin đừng dạy con dựa trên nỗi sợ”, thì có mẹ băn khoăn “thế nên làm thế nào, vì chuyện doạ con gần như đã là một điều rất đỗi bình thường, hiển nhiên?”
Mình hoàn toàn hiểu điều này, những chuyện doạ dẫm, áp đặt, phán xét... con trẻ đã trở nên bình thường đến nỗi khi một ai đó làm khác lại bị cho là hâm, là không thực tế, là sách vở. Là “bao lâu nay cha mẹ vẫn nuôi dạy như thế thì có sao đâu?”
Nhưng mình không thế, có gì đó thôi thúc mình muốn làm khác, nói khác, cư xử khác. Mình tìm hiểu và thấy những hạn chế của giao tiếp truyền thống với trẻ. Mình cứ đau đáu mỗi khi thấy những em bé bị phớt lờ hay phải kìm nén cảm xúc. Mình ít nghe người ta nói, nghe đồn, nghe cách này hay cách khác để rồi nồi nọ vung kia mà ưu tiên những gì có cơ sở khoa học, có nghiên cứu, mình tìm đọc từ những người có chuyên môn và liên hệ thực tế để kiểm chứng nó, rồi mới tin, thực hành và làm theo nó. Những lần đọc, nghe, quan sát cũng giúp mình có thêm chút chút cảm giác về các luồng thông tin đi qua. May mắn là đến hiện tại trên hành trình bên con, chưa có niềm tin nào khiến mình bị ... vỡ mộng.
Cũng có mẹ hỏi “phương pháp nào tốt nhất để nuôi dạy con?”
Mình cũng từng có lúc cứng nhắc, có lúc cứ vin theo một phương pháp nào đó. Rồi dần dà, mình nhận ra rằng chẳng có phương cách nào là duy nhất, mà cần kết hợp linh động. Những điều mình viết ra, chia sẻ là kết quả của quá trình suốt ba năm (và hơn thế) đều đặn học, thực hành, soi lại và chỉnh sửa, lắng nghe chính mình và con. Nói là kinh nghiệm cũng không hẳn, là đưa lý thuyết vào thực tế rồi kiểm chứng thì đúng hơn.
Duy có mấy điều mà sau nhiều giờ tìm hiểu và ngẫm về các phương pháp giáo dục, các hình thức kỷ luật tích cực, làm cha mẹ tích cực hay tâm lý, não bộ con trẻ, mình rút ra để tự nhắc bản thân mỗi khi phản hồi hành vi của con để có thể cùng con đi đến thống nhất:
- Tập trung vào con: muốn thế cần quan sát con, đặt mình vào con để phán đoán nhu cầu, mong muốn, suy nghĩ của con (chứ không phải của bố mẹ), dĩ nhiên là nếu điều đó không gây nguy hiểm. Ví dụ con muốn mút tay ở độ tuổi lớn, đó không hẳn là con muốn mút tay mà rất có thể là con đang giải toả tâm trạng, con đang có vướng mắc hay lo lắng nào đó. Tuy nhiên bố mẹ không hiểu lại cấm con, thì rõ ràng đó là bạn dùng quyền lực và góc nhìn của bạn chứ không phải đặt mình vào con để thử nghĩ xem liệu con cần giúp gì không. Tập trung vào con cũng có nghĩa là không so sánh với bạn khác vì mỗi trẻ là một cá thể khác nhau.
- Thể hiện tình yêu thương VÔ ĐIỀU KIỆN: khác với tình yêu thương có điều kiện “con ngoan thì mẹ thương”, “con hết khóc thì mẹ yêu”,... yêu thương vô điều kiện là yêu con như con vốn là, vì con là chính con (yêu cái bản thể vốn có chứ không phải để mặc con cư xử thế nào cũng được, làm gì cũng được, học không học thì chơi.. rồi nghĩ là “con mình nó thế”, “cháu nó chậm từ bé”... Yêu thương vô điều kiện và để mặc con, hai cái này khác nhau). Chúng ta vẫn thường lo lắng “con theo mẹ nhiều thì bám mẹ” khi con còn rất nhỏ, chính bản thân mình cũng từng băn khoăn như thế ở giai đoạn Bơ 1 tuổi. May sao sau đó, khi con khoảng 14 tháng, mình hiểu được rằng con được gắn kết chặt chẽ và cảm nhận được tình yêu thương của cha mẹ sẽ dần tự tin bước ra hơn. Chúng ta cũng thường nghĩ khi con khóc thì cứ kệ con ngồi khóc một mình, nhưng không phải, rất nhiều lần khóc là con đang muốn được ôm, cho dù con đẩy bố mẹ ra thì vẫn rất muốn được bố mẹ chú ý thay vì để con ngồi một góc. Lần tới bạn thử quan sát xem: giữa việc ngồi gần lắng nghe con khóc và để mặc con khóc còn người lớn thì giận dữ, mắng vốn, trường hợp nào con hết cơn khóc nhanh hơn. (Mình không so với việc dùng quyền lực hay doạ dẫm ép con nín khóc).
- Tôn trọng con: tôn trọng là không phán xét nhu cầu của con, sở thích, hình dáng, suy nghĩ của con, không áp đặt mong muốn của bố mẹ lên con. Con thích đi dép trái cũng được, con trai mà khóc cũng không sao, con gái nghịch cũng là bình thường, con thích đi tất ngố, thích tự chọn đồ,... xa hơn là chọn trường, chọn môn học, môn năng khiếu là tuỳ con.
Mình tin những điều này sẽ giúp mình kết nối với con để hiểu con hơn, cũng là để con hiểu và tin tưởng mình, chẳng cần doạ nạt hay đòn roi. Còn nếu bạn muốn tham khảo trong một số tình huống cụ thể, mình sẽ để thêm dưới bình luận nhé!
VÌ MỌI HÀNH VI CỦA CON ĐỀU CÓ LÝ DO, VÀ CẦN ĐƯỢC HIỂU!
#huyennguyenmebo
#langnghecontre
#concanduochieu
#chuyennhabo
----------------------------
Bạn đang có tâm sự?
Bạn đang gặp khó khăn khi bên con?
Hay bạn có câu chuyện muốn kể với mình?
Hãy nhắn cho mình nhé! Mình không phải chuyên gia để khuyên bạn nên làm gì, mình chỉ là một người mẹ có thể lắng nghe bạn không phán xét đúng sai!
ĐỒNG HÀNH CÙNG NHÀ BƠ
Fanpage: https://www.facebook.com/Chuyennhabo124/
Blog: https://chuyennhabo.blogspot.com/
FB cá nhân của mình: https://www.facebook.com/nguyen.huyenmb/
Nhận xét
Đăng nhận xét