Chuyển đến nội dung chính

Giới thiệu tác giả

Ảnh của tôi
Nguyễn Huyền (mẹ Bơ)
Mến chào bạn! Mình là Huyền, là mẹ của một em bé đáng yêu tên là Bơ. Năm 2015, tình cờ đọc được một bài viết về giáo dục sớm, về nuôi dạy con, mình ý thức được vai trò của người làm cha mẹ trong những năm đầu đời. Với mong muốn được tự chăm sóc và bên con, mình nghỉ việc, chọn công việc tự do và liên tục học, cập nhật thông tin về nuôi dạy con, về tâm lý con trẻ. Mình luôn tin, không có đứa trẻ hư, chỉ là con đang cần được hiểu. Mình viết ra để học, lưu lại và hi vọng có thể giúp ích cho bố mẹ phần nào trên hành trình bên con. Nếu có bất kỳ khó khăn hay tâm sự nào, hãy chia sẻ với mình nhé! Mình muốn được lắng nghe câu chuyện của bạn, không phán xét, để cùng bình an, tự tin bên con!

Đừng dạy trẻ dựa trên nỗi sợ

 Xin đừng dạy trẻ dựa trên nỗi sợ 

Trong chuỗi bài về những câu nói tưởng chừng rất “bình thường” của người lớn mình học được rằng nếu thay đổi cách nói một chút thì sẽ giúp ích rất nhiều cho sự phát triển của con. Bởi dù sao, không thể bên con 24/7 và không thể ngăn con khỏi mọi điều bất công, mọi hành vi, câu nói chưa phù hợp. Chỉ là mình nghĩ, nếu xây dựng được gắn kết với con, là nơi tin cậy để con tỉ tê chuyện trường, chuyện bạn, mình có thể tiến gần hơn đến thế giới của con để đồng hành cùng con. 

Bài 4: Xin đừng dạy trẻ dựa trên nỗi sợ 

“Con ngoan thì mẹ mới thương” 

“Bạn nào không ăn thì không được về” 

“Không nghe lời là ông quan bắt đi đấy”

“Không được mút tay nữa không là bố đánh đấy” ….. 

Người lớn chúng ta cứ vô tư nói những câu như thế để phản hồi hành vi của trẻ, bởi khi trẻ sợ, trẻ sẽ nghe lời hơn, hợp tác hơn mà không biết rằng những câu từ ấy có tính sát thương cực cao với trẻ. Và chuyện gì sẽ xảy ra nếu một ngày, trẻ biết những điều đó là không thật, trẻ không còn sợ nữa. Có thể lắm, trẻ sẽ không còn nghe lời, không còn sợ vì biết chẳng có ông quan nào đến bắt, cũng chẳng có ông ba bị nào xuất hiện. Bỗng dưng, câu dọa không còn tác dụng nữa, trẻ lại bị cho là “sao nay con hư thế”, hoặc tệ hơn, trẻ nghĩ bố mẹ không thương mình và không còn tin tưởng chúng ta nữa vì ta đã nói điều không thật. 



Có thể bạn nghĩ bố mẹ nào chẳng thương con, nhưng bạn có từng nghĩ đến không? Khi nghe những điều đó, trẻ rất sợ, rằng mình không được bố mẹ thương, không được đón về. Bơ đã từng như thế đấy, mình vẫn còn nhớ câu nói trong mếu máo, tủi thân, lo sợ của Bơ “mẹ ơi cô bảo không ngoan thì bố mẹ không đón về”  vào một buổi chiều tan lớp. Mình vẫn nhớ vẻ dứt khoát, rành mạch của Bơ khi nói “ai không ngoan thì ông quan trên trời bắt đi luôn”. 

Mình không biết người khác có cho là bình thường, hay là vấn đề hay không. Nhưng với mình, khi nghe những câu đó từ con, cảm giác thật khó tả: thương con, giận cô, bối rối không biết nên làm thế nào để vừa giữ hình ảnh của cô trong con, giữ niềm tin của con với cô, lại vừa để con hiểu những điều đó là không đúng, không có thật, và rằng bố mẹ thương con, bố mẹ sẽ đón con về cho dù con như thế nào đi nữa. 

Lục lại những kiến thức, những chia sẻ về tâm lý con trẻ, về kỷ luật tích cực, thử nghĩ về tình huống, mình đã quyết định nói với con trước, bởi mình không muốn con cứ giữ suy nghĩ “ngoan thì mới được thương”, mình hiểu những câu nói này không hề có ích cho sự lớn lên của con. Và rồi mình quyết định sẽ nói với con theo hướng phân tích từng phần: khẳng định với con rằng bố mẹ thương con, cho con biết tại sao cô nói thế, và dù cô nói như thế không đúng, con cần tuân theo nội quy, quy tắc của cô ở trên lớp. 

Ví dụ một lần, hồi mới đi học, con kể thế này: “mẹ ơi cô bảo Bơ nhè thịt thì bố mẹ không đón đâu”. Lần đó vào bữa ăn trưa, con có nhè thịt ra. Con mếu máo và mình cảm nhận là con đã rất tủi thân, lo lắng. Mình nói thế này kèm theo một cái ôm trấn tĩnh con: “Mẹ hiểu rồi, Bơ sợ bố mẹ không đến đón con đúng không? Bơ yên tâm nhé, dù thế nào bố mẹ vẫn đến đón con, dù thế nào bố mẹ vẫn thương con. Dù có những lúc bố mẹ giận, bố mẹ khó chịu nhưng đó là những cảm xúc rất bình thường, và bố mẹ vẫn thương yêu con. Cô nói như thế là vì cô muốn Bơ tập trung vào giờ ăn và ăn gọn gàng. Nhưng sao Bơ lại nhè thịt vậy?” 

- Vì thịt có cái gì đó. Thông thường Bơ rất ít khi nhè đồ ăn, chỉ khi trong miếng đồ ăn đó có thứ gì đó khác lạ, có thể là còn sót xương, hoặc lá hành, hoặc da,…những thứ mà con thấy là lạ, khác với miếng thịt con thường ăn thì con sẽ nhè ra. 

- À, vậy là Bơ nhè thịt vì Bơ cảm thấy có gì đó đúng không. Vậy thì Bơ nói cho cô biết để cô hiểu nhé. Cô muốn Bơ ăn thật no đó, nhưng cô nói vậy là không đúng, mẹ sẽ góp ý với cô nhé. Cô có thể nói là Bơ ăn no để khỏe mạnh nhé, hoặc Bơ không nhè đồ ăn ra. Và trong giờ ăn thì Bơ nhớ ngồi ăn gọn gàng nhé. 

- Bơ đồng ý. Đến đây thì con dần xuôi hơn. 

Mình thật biết ơn vì ngôn ngữ của con lúc này đã khá tốt, con biết bày tỏ suy nghĩ và cảm xúc, biết ơn vì con đã kể cho mình nghe. Nếu không, mình sẽ chẳng thể biết tại sao con khóc, chẳng thể hiểu liệu chuyện trên lớp có gì khiến con buồn hay không, cũng chẳng thể nào hình dung những gì đang diễn ra trong suy nghĩ của em bé ba tuổi. Mình cũng thêm tin tưởng rằng khi con cảm nhận được tình yêu thương của bố mẹ, khi con cảm thấy thoải mái bên bố mẹ, đó là nền tảng để con tự tin bước ra môi trường mới, như môi trường đầu tiên là ở lớp với cô và các bạn. 

Về phần cô giáo thì mình cũng đã góp ý với cô, tuy lúc đầu khi nghe con kể, mình đã có chút giận nhưng mình không trách cô vì mình hiểu, những câu nói của cô là những câu nói quá đỗi bình thường của người lớn, gần như là câu cửa miệng của rất nhiều người khi giao tiếp với trẻ. Mình hiểu, lỗi không phải ở cô, mình cũng biết, sẽ rất khó để sửa ngay, nhưng vẫn không thôi mong mỏi rằng góp ý của mình sẽ được cô lưu ý và sửa khi giao tiếp với con. 

Tại sao chúng ta phê phán khi thấy một người con trưởng thành mắng mẹ khi mẹ làm rơi vãi cơm, khi mẹ đi vệ sinh không kiểm soát, nhưng lại cho là bình thường khi nói với con rằng “con ngoan thì mới được thương, không ngoan, không nghe lời mẹ thì mẹ không yêu”? Làm sao một đứa trẻ có thể “có chính kiến”, “tự lập”, biết đưa ra những lựa chọn tốt nếu cứ lớn lên với tâm lý “phải ngoan”, phải nghe lời, không cãi lại?

---------------------------

Bạn đang có tâm sự?

Bạn đang gặp khó khăn khi bên con?

Hay bạn có câu chuyện muốn kể với mình?

Hãy nhắn cho mình nhé! Mình không phải chuyên gia để khuyên bạn nên làm gì, mình chỉ là một người mẹ có thể lắng nghe bạn không phán xét đúng sai!

ĐỒNG HÀNH CÙNG NHÀ BƠ

Fanpage: https://www.facebook.com/Chuyennhabo124/

Blog: https://chuyennhabo.blogspot.com/

FB cá nhân của mình: https://www.facebook.com/nguyen.huyenmb/


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

CỨ ĐỌC SÁCH CÙNG RỒI CON SẼ THÍCH

Làm sao để con thích sách? Ngày nay, cùng với sự phát triển của các phương pháp giáo dục sớm, việc tạo thói quen đọc sách cho con ngay từ nhỏ cũng dần được cha mẹ quan tâm. Trẻ được đọc sách từ nhỏ có rất nhiều lợi ích về phát triển ngôn ngữ, về khả năng quan sát, tư duy, khả năng tập trung... Đọc sách cùng con cũng là một hoạt động chất lượng mỗi ngày giúp gia tăng kết nối giữa cha mẹ và con. Tuy vậy, vẫn có nhiều cha mẹ còn lúng túng trong việc chọn sách gì cho con, đọc khi nào và cách đọc ra sao. Dưới đây là một số kinh nghiệm đọc sách cùng con mà tôi đã thực hành trong suốt gần 3 năm qua.  Thứ nhất: khi nào thì đọc sách cùng con.  Việc giới thiệu sách cho con hoàn toàn có thể bắt đầu ngay từ những ngày đầu sau sinh. Tuy vậy, việc đọc cùng con mỗi ngày được tôi thực hiện từ khi con ...

21 kênh thông tin hữu ích và yêu thích nhất của mình từ khi làm mẹ: 1- Sách "Kỷ luật mềm trong gia đình".

 21 kênh thông tin hữu ích và yêu thích nhất của mình từ khi làm mẹ:  1. Sách: “Kỷ luật mềm trong gia đình” Càng tìm hiểu về nuôi dạy con và liên hệ với thực tế xung quanh, mình càng nhận ra văn hóa gia đình, những gắn bó tuổi thơ có ảnh hưởng sâu sắc đến việc hình thành suy nghĩ, tính cách con trẻ. Có những suy nghĩ, nhận thức ăn sâu và theo mãi đến giai đoạn trưởng thành, thậm chí cả đến khi lập gia đình và có con. Đúng như câu nói của nhà giáo dục Maria Montessori “Không thể dạy trẻ hình thành tính cách, điều đó bắt nguồn từ trải nghiệm chứ không phải giải thích”.  Nên để đồng hành cùng con, bản thân mình cũng cần mở lòng ra để học hỏi, chọn lọc thông tin đáng tin cậy và một tâm thế sẵn sàng thay đổi để tạo cơ hội cùng con thực hành, trải nghiệm, từ đó nuôi dưỡng những năng lực, kỹ năng cần...

21 kênh thông tin hữu ích và yêu thích nhất của mình từ khi làm mẹ

4. Nuôi dạy bé trai từ 0-6 tuổi Đây cũng là một cuốn sách mà thi thoảng khi cần câu trả lời cụ thể, đi thẳng vào tình huống, mình lại mở ra để xem liệu mình có thể làm gì hay cần thay đổi gì khi tương tác cùng con để có thể hỗ trợ con tốt hơn. Bạn có từng thắc mắc: làm sao để con học cách kiên nhẫn, làm sao để con tập trung, biết chịu trách nhiệm,.... Hay từng than vãn: Sao con chẳng hứng thú với cái gì, chơi gì cũng nhanh chán... Nhưng có thật là thế không? Nếu bạn quan tâm đến nuôi dưỡng những trải nghiệm hình thành tính cách con, đến cách tương tác, trò chuyện để hỗ trợ và khích lệ con, nếu bạn muốn hiểu hơn về những hành vi hay biểu hiện của con qua từng độ tuổi nhưng lại không đủ kiên nhẫn (và can đảm) để đọc những cuốn sách dài, khoa học, thì hãy đọc thử cuốn này. Cuốn sách ngắn gọn và dễ hiểu  mà mình nghĩ bố mẹ nào cũng có thể đọc được. Sách có bản riêng cho bé trai và bé gái.  ————————— 21 kênh thông tin dành cho cha mẹ là chuỗi bài viết về các nguồn thông tin mình tì...