Chuyển đến nội dung chính

Giới thiệu tác giả

Ảnh của tôi
Nguyễn Huyền (mẹ Bơ)
Mến chào bạn! Mình là Huyền, là mẹ của một em bé đáng yêu tên là Bơ. Năm 2015, tình cờ đọc được một bài viết về giáo dục sớm, về nuôi dạy con, mình ý thức được vai trò của người làm cha mẹ trong những năm đầu đời. Với mong muốn được tự chăm sóc và bên con, mình nghỉ việc, chọn công việc tự do và liên tục học, cập nhật thông tin về nuôi dạy con, về tâm lý con trẻ. Mình luôn tin, không có đứa trẻ hư, chỉ là con đang cần được hiểu. Mình viết ra để học, lưu lại và hi vọng có thể giúp ích cho bố mẹ phần nào trên hành trình bên con. Nếu có bất kỳ khó khăn hay tâm sự nào, hãy chia sẻ với mình nhé! Mình muốn được lắng nghe câu chuyện của bạn, không phán xét, để cùng bình an, tự tin bên con!

Để cùng đồng thuận khi chăm con (1): Đấu tranh không phải với chồng, mà với thứ gọi là "truyền thống"

Các bà mẹ thường than phiền “chồng mình không chịu chơi với con/chăm sóc con…” và xuýt xoa khi thấy cảnh một ông bố nào đó đang tỉ mẩn làm đồ chơi cùng con, chăm chú đọc sách cho con, hay một ông chồng nào đó đang vào bếp, dọn nhà… Rồi than phiền “chồng mình không thế”. Có điều, những người vợ chúng ta, cả mình và bạn, quên mất rằng đó không phải lỗi người chồng mà bởi họ đã lớn lên và được nuôi dạy trong môi trường như thế. 

Mình nhớ đến một phần trong cuốn sách gần đây mình đang đọc của cô Kim My Kiung- người được mệnh danh là Oprah Winfrey của Hàn Quốc, phần đó có tên là “Chiến đấu với 500 năm lịch sử”. Cô nhấn mạnh với những người vợ rằng “đối tượng mà chúng ta phải đấu tranh không phải là người chồng của mình mà là lịch sử truyền thống trong hơn 500 năm qua”, “là nền giáo dục trực tiếp hoặc gián tiếp đã khiến cho chồng hình thành tư tưởng như vậy trong suốt thời gian qua. Đó là nền giáo dục trong suốt chiều dài lịch sử”. Và mình nghĩ ở Việt Nam, hoặc ít nhất ở môi trường quanh mình, điều đó đúng. 

Rất nhiều nam thanh niên lớn lên với suy nghĩ “lo kiếm tiền thôi, còn chuyện nuôi dạy con thì để vợ lo.”

Cũng nhiều chị em cho rằng “đàn ông lo kinh tế”, “con hư tại mẹ”.

Mình cũng từng nghĩ rằng “sao chồng không thích chơi cùng con”, “sao chồng cứ nghĩ việc chăm con là của mình”, “có phải chăng do mình yêu thích bên con, mình thích tìm hiểu nên chồng ỉ lại mình như thế.” Mình cũng từng ủ rũ, từng than trách, từng buồn phiền, ôm cục tức, rồi chẳng hiểu sao một ngày đẹp trời mình nghĩ: cứ như vậy cũng chẳng để làm gì, thôi thì tìm cách lôi kéo dần dần. Ví như đọc sách thì bảo bố đọc cùng con cho gia tăng tình cảm này, khi chơi thì bảo bố xếp hình rô bốt cho con, bố giỏi mấy cái này lắm, mẹ thì không biết hình dung thế nào... Muốn gì là mình nói thẳng, nói trực tiếp luôn, không ẩn ý, bóng gió nữa. Phải công nhận là cách này có hiệu quả, và chính từ những hoạt động nho nhỏ đó (nhất là đọc sách) mà dần dần, việc chơi cùng con đã trở nên tự nhiên hơn rất nhiều. Chơi xong lại được con khen “bố vẽ đẹp”, “bố xếp giỏi”,... kèm theo câu cảm ơn với vẻ mặt thích thú của các bạn nhỏ, mình tin là ông bố nào cũng sẽ mềm lòng và bớt ngại hơn khi được đề nghị chơi cùng con đó ạ. 

Đọc sách là hoạt động gắn kết bố - con tuyệt vời. (Và bố thật khó để từ chối ^^)

Còn nữa, mình để ý là người lớn thường ngại, lười để suy nghĩ khi chơi cùng con và dễ dàng từ chối khi được yêu cầu. Mình từng khá nhiều lần nói câu “mẹ không biết làm thế nào” ngay khi vừa nhận được câu hỏi của con, nhưng rồi chỉ một lát sau, mình lại tìm ra cách để thực hiện mong muốn đó. Với các ông bố cũng vậy đó ạ, khi họ nói “không biết chơi với con thế nào” thì đúng là họ không biết chơi thế nào thật. Ví dụ như lúc mình bảo “bố vẽ cho con hình con gà”, chồng mình liền đáp “bố có biết vẽ đâu”. Ngay khi đó mình đã nghĩ “em chơi với con cả ngày, dù không biết em cũng cố vẽ ra rồi chơi vui vẻ với con, giờ muốn bố chơi với con một tí thay đổi không khí, cũng là gắn kết bố con, thì cứ làm đi chứ ý kiến gì…” Nhưng mình hiểu với tính cách của chồng, nói vậy sẽ chỉ thêm cãi nhau, và mình không muốn để con thấy bố mẹ như thế chỉ vì chơi cùng con. Nén giận mình chỉ bảo “thì anh nghĩ sao anh vẽ vậy, vừa vẽ vừa kể cho con đây là đầu đây là chân, miễn sao con hiểu là được, không cần phải đẹp đâu, con thích lắm đấy.” (May quá lúc đấy chồng không bảo “thế thì em cứ vẽ đi cần gì anh”). Thế mà cuối cùng, sau một hồi mày mò bố cũng vẽ ra hình khá giống…con gà. 

Nên là đừng vội nghĩ chồng lười chơi với con, hãy nghĩ họ không biết chơi thật và nhiệt tình bày cách cho họ chị em ạ, dù có khi thời gian bày cách đó thì bạn chơi với con được mấy trò rồi, nhưng phải có những lúc như thế thì sau này hai bố con mới có thể tự chơi với nhau vui vẻ được. 

Nhớ thêm vào vài câu khen ngợi nữa nhé, ai cũng thích được khen mà, các ông lại càng thích vì như thế cho thấy bản thân được vợ con tôn trọng, bản thân cũng “ra gì lắm”, “cũng quan trọng lắm với gia đình”, thể nào các đức ông chồng cũng tiến bộ. 

---------------------------

Bạn đang có tâm sự?

Bạn đang gặp khó khăn khi bên con?

Hay bạn có câu chuyện muốn kể với mình?

Hãy nhắn cho mình nhé! Mình không phải chuyên gia để khuyên bạn nên làm gì, mình chỉ là một người mẹ có thể lắng nghe bạn không phán xét đúng sai!

ĐỒNG HÀNH CÙNG NHÀ BƠ

Fanpage: https://www.facebook.com/Chuyennhabo124/

Blog: https://chuyennhabo.blogspot.com/

FB cá nhân của mình: https://www.facebook.com/nguyen.huyenmb/


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

CỨ ĐỌC SÁCH CÙNG RỒI CON SẼ THÍCH

Làm sao để con thích sách? Ngày nay, cùng với sự phát triển của các phương pháp giáo dục sớm, việc tạo thói quen đọc sách cho con ngay từ nhỏ cũng dần được cha mẹ quan tâm. Trẻ được đọc sách từ nhỏ có rất nhiều lợi ích về phát triển ngôn ngữ, về khả năng quan sát, tư duy, khả năng tập trung... Đọc sách cùng con cũng là một hoạt động chất lượng mỗi ngày giúp gia tăng kết nối giữa cha mẹ và con. Tuy vậy, vẫn có nhiều cha mẹ còn lúng túng trong việc chọn sách gì cho con, đọc khi nào và cách đọc ra sao. Dưới đây là một số kinh nghiệm đọc sách cùng con mà tôi đã thực hành trong suốt gần 3 năm qua.  Thứ nhất: khi nào thì đọc sách cùng con.  Việc giới thiệu sách cho con hoàn toàn có thể bắt đầu ngay từ những ngày đầu sau sinh. Tuy vậy, việc đọc cùng con mỗi ngày được tôi thực hiện từ khi con ...

21 kênh thông tin hữu ích và yêu thích nhất của mình từ khi làm mẹ: 1- Sách "Kỷ luật mềm trong gia đình".

 21 kênh thông tin hữu ích và yêu thích nhất của mình từ khi làm mẹ:  1. Sách: “Kỷ luật mềm trong gia đình” Càng tìm hiểu về nuôi dạy con và liên hệ với thực tế xung quanh, mình càng nhận ra văn hóa gia đình, những gắn bó tuổi thơ có ảnh hưởng sâu sắc đến việc hình thành suy nghĩ, tính cách con trẻ. Có những suy nghĩ, nhận thức ăn sâu và theo mãi đến giai đoạn trưởng thành, thậm chí cả đến khi lập gia đình và có con. Đúng như câu nói của nhà giáo dục Maria Montessori “Không thể dạy trẻ hình thành tính cách, điều đó bắt nguồn từ trải nghiệm chứ không phải giải thích”.  Nên để đồng hành cùng con, bản thân mình cũng cần mở lòng ra để học hỏi, chọn lọc thông tin đáng tin cậy và một tâm thế sẵn sàng thay đổi để tạo cơ hội cùng con thực hành, trải nghiệm, từ đó nuôi dưỡng những năng lực, kỹ năng cần...

21 kênh thông tin hữu ích và yêu thích nhất của mình từ khi làm mẹ

4. Nuôi dạy bé trai từ 0-6 tuổi Đây cũng là một cuốn sách mà thi thoảng khi cần câu trả lời cụ thể, đi thẳng vào tình huống, mình lại mở ra để xem liệu mình có thể làm gì hay cần thay đổi gì khi tương tác cùng con để có thể hỗ trợ con tốt hơn. Bạn có từng thắc mắc: làm sao để con học cách kiên nhẫn, làm sao để con tập trung, biết chịu trách nhiệm,.... Hay từng than vãn: Sao con chẳng hứng thú với cái gì, chơi gì cũng nhanh chán... Nhưng có thật là thế không? Nếu bạn quan tâm đến nuôi dưỡng những trải nghiệm hình thành tính cách con, đến cách tương tác, trò chuyện để hỗ trợ và khích lệ con, nếu bạn muốn hiểu hơn về những hành vi hay biểu hiện của con qua từng độ tuổi nhưng lại không đủ kiên nhẫn (và can đảm) để đọc những cuốn sách dài, khoa học, thì hãy đọc thử cuốn này. Cuốn sách ngắn gọn và dễ hiểu  mà mình nghĩ bố mẹ nào cũng có thể đọc được. Sách có bản riêng cho bé trai và bé gái.  ————————— 21 kênh thông tin dành cho cha mẹ là chuỗi bài viết về các nguồn thông tin mình tì...