- Con muốn tự ăn
- Con thích ăn đồ ăn, ăn cơm khô như mọi khi không còn phù hợp
- Không có gì là tuyệt đối và mẹ cần linh động để phù hợp với con.
- Đừng ngại dọn, ngại bẩn nếu bạn không muốn theo con từng bữa ăn ngay cả khi con đã lớn.
- Hãy tin tưởng và để con có quyền tự quyết, tự chọn điều con muốn và con cần có trách nhiệm với lựa chọn đó: ví dụ con không ăn thì con sẽ đói, hãy để con biết đói là thế nào thay vì cứ doạ nạt hay dụ con từng thìa.
- Luôn khen ngợi khi con ăn ngoan, nhưng không phải: “Bơ ăn giỏi quá” mà cụ thể hơn là “hôm nay Bơ đã tự giác xúc cơm ăn, mẹ rất vui”, hoặc “hôm nay Bơ đã không kén chọn đồ ăn/ đã chịu ăn rau..., mẹ rất thích”... Lời khen sẽ tuỳ theo bữa ăn hoặc điều mẹ đang muốn con cải thiện.
- À còn một điều nữa, con trẻ rất nhạy cảm với tâm trạng của bố mẹ, nên hãy thật sự bình tĩnh và thoải mái với con. Không chỉ là biểu hiện ra đâu mà phải từ trong tâm. Mình thấy cứ hôm nào mình bị áp lực hay có thái độ tiêu cực với con dù chỉ một chút, dù mình có miệng cười tươi và cố sức tỏ ra thoải mái thì con đều cảm nhận được và không hợp tác ngay.
Khi bạn nghĩ con ăn tốt, mọi thứ lại thay đổi
Tầm này năm ngoái, bắt đầu những ngày cùng con ăn dặm, mình háo hức nhưng cũng không khỏi mong chờ mốc 18 tháng - mốc đánh giá kỹ năng ăn của con.
Nhưng đến khi Bơ 18 tháng thì sao? Con bắt đầu vào giai đoạn tuổi lên hai và biểu hiện rõ rệt thái độ muốn- tự- làm- mọi thứ, điển hình là việc tự ăn, lúc nào cũng: Bơ tự xúc ạ.
Tự ăn là tốt, có điều khi mình để con tự do với đồ ăn thì con hoặc chỉ thích ăn đạm mà không ăn cơm, hoặc không ăn gì cả. Mình áp dụng kỷ luật như hồi 14 tháng thì không hiệu quả: hoặc là con sẽ khóc mếu tủi thân vì đang đói mà không được ăn, hoặc là con cứ mặc kệ và không có gì thay đổi. Con thì khóc, đói, mẹ thì cáu kỉnh, khó chịu, lại còn thấy buồn vì con không ăn. Có thời gian vì thấy con ngồi ăn với mẹ không được gì nên bố Bơ đã tước quyền cho con ăn của mình😂. Bố sẽ xúc và dỗ Bơ ăn: nào bố xúc miếng cơm với thịt này... kiểu vậy. Mặc dù không ưng ý lắm nhưng vì chưa có cách nào khác nên mình cũng chịu, miễn vẫn theo nguyên tắc ngồi một chỗ và không làm việc riêng.
Nhưng được vài hôm thì đúng là không ổn thật, mình nghĩ lại thì:
Vậy mình sẽ nương theo con: mỗi bữa ăn mình để con ăn trước phần đạm, sau đó là cơm chan canh/ hoặc sốt, vẫn là con tự xúc. Kết hợp đọc sách có một số câu chuyện về việc tại sao cần ăn đa dạng và không nên kén chọn đồ ăn. Và cách này thực sự hiệu quả: Bơ ăn hết phần đạm chuyển qua tự xúc cơm ăn, cho dù không phải hôm nào cũng hết phần cơm nhưng con đã chịu ăn canh, và quan trọng là con vui, con cũng bớt kén chọn hơn.
Việc áp dụng kỷ luật cũng hiệu quả hơn: bất kỳ khi nào con có dấu hiệu đổ cơm ra bàn, kén chọn hay nghịch mình sẽ nói: “Bơ xúc cơm ăn nhé, mình không nên kén chọn đồ ăn đâu nhỉ?” Hoặc “Bơ ơi đây là đồ ăn mình xúc ăn nhé”, nếu con tiếp tục sẽ lấy bát cơm khỏi bàn ăn của con, và thường con sẽ đòi lại tự giác xúc ăn, nhưng không khóc mếu như trước. Còn nếu con thực sự không muốn ăn nữa, mình tin con đã ăn đủ cho hôm nay và dừng bữa. Mình cũng bỏ qua suy nghĩ rằng phải ăn hết phần, hay phải ăn cơm thì mới được ăn quả. Mình vẫn cho con ăn quả như bình thường (Bơ rất ham quả dù là quả gì), bằng việc này mình muốn cho con thấy mỗi bữa ăn đều là niềm vui và lựa chọn của con, đồng thời mình cũng đỡ áy náy hay lo con bị đói.
Điều mình rút ra ở đây là:
Cảm ơn vì mình đã biết kiềm chế lại, đã không sợ tiếng khóc của con, đã bỏ qua suy nghĩ sợ con đói, và hơn hết đã biết linh động lựa chọn phương pháp ăn phù hợp cho cả mình và con. ❤️
---------------------------
Bạn đang có tâm sự?
Bạn đang gặp khó khăn khi bên con?
Hay bạn có câu chuyện muốn kể với mình?
Hãy nhắn cho mình nhé! Mình không phải chuyên gia để khuyên bạn nên làm gì, mình chỉ là một người mẹ có thể lắng nghe bạn không phán xét đúng sai!
ĐỒNG HÀNH CÙNG NHÀ BƠ
Fanpage: https://www.facebook.com/Chuyennhabo124/
Blog: https://chuyennhabo.blogspot.com/
FB cá nhân của mình: https://www.facebook.com/nguyen.huyenmb/
Nhận xét
Đăng nhận xét